Nguyên Thạch

Đôi Bờ

Chiều mông lung bước hoang bờ cát trắng.
Hoài niệm về.
Vầng tím chuyển thu sang.
Nhớ nhớ thương thương mây quyện ngút ngàn.
Dư âm cũ mãi vang chiều thu mộng.
Chuyện dòng sông .
Đôi bờ hai cuộc sống.
Em bên này nhìn bóng ngả thời gian.
Lững lờ trôi .
Duyên phận bẽ bàng.
Đành yên phận dở dang hương tình cũ.
Bàn bạc không gian tình em ngời tinh tú.
Mà dòng đời mây phủ áng chiều mơ.
Ngày biệt ly.
Niềm riêng.
Tình Nước.
Đôi bờ.
Em làm kẻ đợi chờ niềm hoang lạnh.
Hương ngát yêu.
Đành quên cho tình ai chắp cánh.
Mong một ngày én liệng đón xuân sang.
Bờ bên kia,phai nguyện ước đá vàng.
Em phận gái dở dang đành chấp nhận.
Chốn cũ quê nghèo đau thương lận đận.
Dòng thời gian lầm lủi.
Cũng qua đi.
Ấp ủ dáng xưa lệ tiễn phân kỳ.
Lần vĩnh biệt .
Người đi không trở lại.
Thôi cứ đợi đời trai đường quan tái.
Là chí hùng hồ hải thỏa niềm vui.
Biết chăng ai ?.
Có thiếu phụ ngậm ngùi.
Chôn dĩ vãng buông suôi bờ ảo vọng.
Bến cũ người xưa vọng buồn trông ngóng.
Tuổi xuân thì xế ngả bóng thời gian.
Vẫn khắc ghi câu ai hẹn đá vàng.
Gởi thương nhớ theo vành khăn tang vĩnh biệt.
Mai anh về .
Nén nhang lòng thương tiếc.
Ru cõi lòng xanh biếc mối tình xưa.
Lệ cố nhân sầu tiễn trong mưa.
Lời tạ tội.
Nào vừa câu thề hẹn.
Niềm ăn ăn cắt nỗi lòng dao bén.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 25.10.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đôi Bờ"